Dương Phương Linh – chân dung tự họa
Paris, một giấc mơ
Sẽ có một lần em dắt anh lang thang
Trên những con đường Paris ngập dài ánh nắng
Băng qua con cầu một buổi sớm mùa hè còn ngủ vùi yên vắng
Và những chiếc chòi gỗ dọc sông Seine khóa chốt im lìm
Mình sẽ ghé thăm những góc nhỏ êm đềm
Của Luxembourg, Palais Royal và nhiều nơi khác nữa
Ở chốn ấy đã biết bao lần em ngồi lần lữa
Trò chuyện cùng cỏ cây, viết cổ tích một chuyện tình
Có đôi lần em lẩn thẩn kể chuyện mình
Với các chú bồ câu không mang đôi cánh trắng
Notre Dame từng buổi chiều mưa và nắng
Những chiếc đầu xám cứ gật gù như hiểu thấu buồn vui
Em sẽ nắm lấy tay anh đi xuyên qua bóng ngày rơi
Giẫm lên thảm hoa nắng mình bước vào quán nhỏ
Mùa hè, Paris không có màu phượng đỏ
Chỉ tím dài từng góc phố học trò
Mình sẽ đến Champ de Mars nằm dài trên bãi cỏ
Nơi một ngày xưa em đứng xem Nhật Nguyệt tương phùng (**)
Em sẽ nhắc anh nghe chuyện đất trời hội ngộ rưng rưng
Để mình xây mộng không bao giờ xa cách
Hãy lắng nghe anh nhé lời con tim bảo mách
Em sẽ nhặt nhớ nhung viết lên khúc nhạc lời thơ
Trên từng phiến lá của mùa hạ Paris rực rỡ
Cho một thu nào thương yêu chín rụng thật gần
Cho một hôm nào mình sẽ cùng bước chân …
(05/Juillet/14)
(**) Nguyệt thực tại Paris năm 1999
Nhạc Phẩm Một Lần:
Nguyên Khang – Lê Uyên (Voix Mộng Trang) Nhạc & Lời: Dương Phương Linh Hòa âm: Sỹ Đan
UNE FOIS
sur ce chemin du passé on reviendra on sera
en retard pour la saison des magnolias
et bien sur, le soleil de nos jours ne sera plus là
j’en rêve encore …
une seule fois, puis plus jamais on se dira au revoir
on revivra l’histoire toi et moi
main dans la main on comptera nos pas
bien que, au bout de notre ardent amour restera
mes larmes d’adieu de la dernière fois
on ne se donnera que le bonheur
que le rire que l’amour, notre fleur
bien que, au bout de nos joies sera la douleur
d’une perdante qui égarera son cœur
une fois, oui encore une fois
puis la pleine lune jaunira mon toit
quand l’hiver racontera son histoire
par la triste chanson où le vent a perdu la voix
je serai toute seule dans la nuit éternellement froide
MỘT LẦN (Lyric)
Một lần nào mình đi lại đường xưa không em
Dù đã trễ mùa hoa không về nữa
Và chốn cũ đã thay mùa mưa nắng
Đi lại một lần rồi mãi mãi xa xăm
Một lần nào mình ôn lại giấc mơ nghe em
Thênh thang bước vui buồn trong tay nắm
Dẫu giữa nồng nàn tận cùng là vị mặn
Của giọt lệ buồn mai lạc dấu trăm năm
ĐK: Một lần nào mình hứa chỉ vui thôi em
Đừng để bóng tối dâng sầu trong thinh lặng
Dẫu giữa ngọt bùi tận cùng là cay đắng
Vẫn là vui rồi vĩnh viễn cách ngăn
Một lần nào ừ, một lần thôi em
Mình bên nhau cho trăng gió xôn xao
Rồi mai xa khi trăng ghé bên thềm
Gió reo buồn miên viễn anh nhớ em
Để dành
Em sẽ thôi không viết nữa những bài tình tha thiết
Lời quá xưa, thơ quá cũ phải không anh ?
Khép trang lòng em đem cất để dành
Thi thoảng mở riêng mình em ngồi ngắm
Sẽ thôi không viết nữa những đêm dài hoang vắng
Về kỷ niệm mình ngắn ngủi mong manh
Em gom nhớ ghép vào tim thầm lặng
Buồn, dở ra rồi gấp lại … để dành!!!
Không vẽ nữa lên thơ vầng trăng lạnh
Đêm nguyệt tròn vọng ngóng lần nguyệt say
Gởi ngất ngây góc hồn nhỏ tù đày
Để dành đó khép mắt sâu mơ nhớ
Sẽ thôi không vẽ nữa màu hồng nơi tim vỡ
Bôi quầng nâu khoé mắt, má môi phai
Em cất lại nỗi buồn tình khờ dại
Nhớ, dở ra rồi lại gấp … để dành!!!
(03/Avril/06)
LẠC MẤT NỤ CƯỜI
Nhạc & lời: Dương Phương Linh
Trình bày : Mộng Trang
Hòa âm : Eric Miller
Những điều không biết
Tôi làm sao biết được
Con gió đi về đâu
Chở mây ngàn lả lướt
Đổ nơi nào mưa ngâu
Tôi làm sao biết được
Vì sao nắng ngọt ngào
Mà mưa về khuấy nhiễu
Dội ướt hồn hư hao
Tôi làm sao đoán được
Nguồn cội từng con sông
Nỗi niềm nào vỡ sóng
Bào mòn đá đợi mong
Tôi làm sao hiểu thấu
Vì đâu biển bạt đầu
Xoáy vào cơn dông bão
Niềm đau đời bể dâu
Tôi làm sao nghĩ ra
Sao Trăng không thật thà
Bẻ đôi vầng thương nhớ
Nay vui vầy, mai xa
Tôi làm sao tường tỏ
Lòng người có thật chân
Đường nào không lận đận
Đâu hạnh phúc vô ngần
Có ngàn điều không biết
Có vạn thứ không hay
Vây bủa vây trùng điệp
Vô lý những tháng ngày
Biết bao điều không hiểu
Trên tháng ngày đã qua
Và bao điều không biết
Còn đợi chốn phong ba
Tôi làm sao biết được
Sẽ ra sao ngày mai
Khi con đường phía trước
Mưa gió vẫn miệt mài !!!
(07/Juin/06)
(Theo Tạp Chí Hợp Lưu-https://hopluu.net)